Tết là về tìm lại cảm giác ấm yên dưới mái nhà sau tháng ngày bôn ba đi tìm mình trong giấc mơ thị thành cất cánh.
Tết
Là về tìm lại cảm giác ấm yên dưới mái nhà sau tháng ngày bôn ba đi tìm mình trong giấc mơ thị thành cất cánh.
Nếu dưới mái nhà của mình mà con người ta chẳng cảm nhận được những ấm yên, mái nhà ấy hẳn còn thiếu sự bao dung và thấu hiểu. Nếu có như thế, cũng đừng ngồi yên trong bóng tối, bởi thay đổi bắt đầu từ chính chúng ta. Nếu không thể nhìn thấy ánh sáng trong ngôi nhà của mình, hãy là người chủ động lau cho những vệt tối dần sáng lên.
Tết…
Là về với cảm giác được chăm sóc cho những người mình thương yêu: tự tay dọn dẹp lại nhà cửa, hì hụi lau chùi, quét mạng nhện, chơi với mấy đứa cháu nhỏ líu lo, tự tay vào bếp nấu những món ăn mình thích thật ngon cho gia đình cùng thưởng thức… Thứ hạnh phúc ấy bình dị vô ngần, và ai cũng có thể có được. Tiếc là nhiều người lỡ hẹn, lãng quên…
Tết…
Là cảm giác lắng lại trong chiều cuối năm cùng những ngôi mộ của ông bà, tổ tiên nơi nghĩa địa. Thắp nén nhang thơm, đứng giữa đất trời, nhắm mắt cảm nhận từ trong tiềm thức bao la, mơ hồ như có rất nhiều lời rì rầm vọng lại, gửi gắm lòng tin, khích lệ, động viên cho những hành trình mang hình hài của nhân nghĩa và yêu thương mà mình đã và đang tiếp bước…
Tết…
Là bồi hồi thức đợi Giao thừa trong đêm, nghe chạy lên sân thượng ngắm nhìn pháo hoa hàng xóm xung quanh nở bung trong gió lạnh. Cũng có năm là từ ngôi chùa nhỏ gần nhà mang lộc trở về, tự xông đất rồi mỉm cười cầu mong một năm mới thật nhiều an vui cho những người mình yêu thương và trân quý. Mỉm cười rút đôi phong bao lì xì đỏ hồng hai tay trao tặng tới những người đã có công sinh thành, dưỡng dục nên ta. Thầm cảm ơn đất trời vì vẫn còn may mắn giữ được niềm hạnh phúc này trên tay.
Tết…
Là sáng mùng Một được ngủ nướng, không cần hẹn giờ báo thức như mọi ngày ở phố. Một giấc ngủ trong hơi thở tinh khôi của ngày đầu năm, không vướng bận, vội vàng, mệt mỏi. Ăn bữa cơm đầu năm bên mẹ bên cha, trong nồng nàn những ca khúc chào xuân vang lên từ tivi không ngớt… Rồi đón những người họ hàng đầu tiên ghé thăm nhà, cười cười nói nói, ánh mắt ai cũng rạng ngời như màu áo mới trẻ thơ…
Tết…
Là mơ hồ đêm nằm mường tượng về một năm phía trước mình sắp đi tới, trong ý niệm tự phác nên những nét vẽ của tình yêu, niềm tin, tô lên những sắc màu của an nhiên, sẵn sàng đón nhận mọi xoay vần của đất trời và duyên nghiệp.
Tết…
Đơn giản chỉ là phút cho những ai thường ngày hối hả với tính toan, những ai xa nhà khắc khoải khát yêu thương, những ai ích kỷ bỏ quên lối về hiếu nghĩa… được tĩnh tâm nhìn lại mình rõ nhất, không màu mè son phấn, mà mộc mạc như bông lúa vàng thơm bên đường năm tháng… Nhìn lại để biết trân quý chính bản thân mình, và tri ân những người đã gắn bó, thậm chí đôi khi chỉ thoảng ngang qua cuộc đời – nhưng ít nhiều đã góp công thành tựu nên mình của ngày hôm nay. Cả những người mình từng oán ghét, từng làm mình tổn thương…. thì Tết chính là phút dễ dàng nhất để khởi lên lòng bao dung cùng thắng.
Tết…
Là mở đầu cho một chúng ta mới hơn chính mình của ngày hôm qua bằng việc lắng tâm thanh tịnh, khởi lên những ý niệm thiện lành…
Lương Đình Khoa